Lầm tưởng về  "nợ tốt, nợ xấu": Quản lý rủi ro mới là chìa khóa!

Lầm tưởng về "nợ tốt, nợ xấu": Quản lý rủi ro mới là chìa khóa!

Trà Giang

Trà Giang

Junior Editor

11:00 25/12/2024

Cho dù là chính phủ hay cá nhân, người đi vay không nên quá tập trung vào những lợi nhuận tiềm năng mà thay vào đó cần chú trọng hơn vào việc quản lý rủi ro.

Trong tài chính cá nhân lẫn chi tiêu công, người ta thường phân biệt giữa “nợ tốt” và “nợ xấu”. Nợ tốt được hiểu là những khoản vay có khả năng tạo ra giá trị lâu dài và bền vững - ví dụ như vay vốn mua xe để phục vụ công việc có mức lương cao hơn, hoặc khi chính phủ vay nợ để đầu tư vào cơ sở hạ tầng. Ngược lại, nợ xấu thường được định nghĩa là các khoản vay phục vụ mục đích tiêu dùng xa xỉ hoặc không hiệu quả, chẳng hạn như tăng lương cho bộ máy hành chính cồng kềnh.

Tuy nhiên, trong bối cảnh kinh tế toàn cầu ngày càng biến động và khó lường, cách phân chia đơn giản này bộc lộ nhiều hạn chế. Thực tế cho thấy không tồn tại khái niệm "nợ tốt" hay "nợ xấu" một cách tuyệt đối, mà điều quan trọng nhất chính là hiệu quả trong quản lý rủi ro. Điều này được minh chứng rõ nét qua tình hình nợ công của Hoa Kỳ - con số đã tăng vọt gấp ba lần chỉ trong hai thập kỷ, đạt ngưỡng đáng báo động là 36 nghìn tỷ USD.

Hiểu đúng về quản lý rủi ro

Một ví dụ sinh động về tầm quan trọng của quản lý rủi ro có thể thấy qua một tình huống giả định vào năm 2010. Giả sử bạn được phê duyệt một khoản vay trị giá 200,000 USD và đứng trước hai lựa chọn đầu tư: mua Bitcoin - một loại tài sản kỹ thuật số mới nổi với giá trị chưa được kiểm chứng, hoặc là đầu tư vào việc học tập tại một trong những trường đại học danh giá nhất thế giới. Nhìn lại sau hơn một thập kỷ, quyết định đầu tư vào Bitcoin có thể đã mang lại khoản lợi nhuận khổng lồ lên đến 218 tỷ USD, tương đương tỷ suất sinh lời hơn 1,000,000%. Trong khi đó, một tấm bằng từ Học viện Công nghệ Massachusetts (MIT) - vốn được coi là khoản đầu tư an toàn và bền vững - chỉ mang lại mức thu nhập tăng thêm khoảng 1.5 triệu USD so với người không có bằng đại học, tương đương tỷ suất lợi nhuận 14%.

Vậy phải chăng, vay tiền mua Bitcoin là quyết định sáng suốt hơn đầu tư vào giáo dục? Không hẳn. Sự so sánh này bỏ qua yếu tố cốt lõi: quản lý rủi ro. Một bằng cử nhân từ MIT hầu như đảm bảo lợi ích tài chính lâu dài, trong khi Bitcoin là tài sản đầu cơ, mang tính may rủi cao. Vay tiền để học đại học thường có lãi suất thấp, cố định, thậm chí có khả năng được miễn giảm nợ từ chính phủ. Ngược lại, đầu tư vào Bitcoin, dù có thể sinh lợi lớn, nhưng hoàn toàn dựa vào vận may.

Rủi ro trong chính sách nợ công

Bài học về quản lý rủi ro cũng áp dụng trong chi tiêu công. Đảng Dân chủ thường ủng hộ vay nợ để đầu tư vào các dự án hạ tầng, từ xây dựng đường cao tốc đến nhà máy sản xuất chip, với kỳ vọng thúc đẩy tăng trưởng kinh tế dài hạn. Trong khi đó, Đảng Cộng hòa lại ưu tiên cắt giảm thuế, cho rằng việc giữ nhiều tiền hơn trong tay khu vực tư nhân sẽ thúc đẩy năng suất kinh tế.

Dù tiếp cận khác nhau, cả hai đều dựa trên một nguyên tắc chung: nợ công chỉ có ý nghĩa khi tỷ lệ tăng trưởng kinh tế (g) cao hơn lãi suất thực (r). Trong thập niên 2010, với lãi suất cực thấp, một số nhà kinh tế cho rằng chính phủ nên tăng vay nợ để kích thích tăng trưởng, với giả định g lớn hơn r. Tuy nhiên, vấn đề là cả g và r đều thay đổi theo thời gian, và các khoản nợ phải được quản lý cẩn trọng để tránh rủi ro tài chính dài hạn.

Lãi suất thực tế, tăng trưởng kinh tế và rủi ro trong quản lý

Quản lý hiệu quả đầu tư công

Quản lý rủi ro hiệu quả trong chi tiêu công đòi hỏi một cách tiếp cận thận trọng và toàn diện, bắt đầu từ việc đánh giá kỹ lưỡng giá trị thực sự mà mỗi đồng tiền mang lại. Mặc dù một số nhà kinh tế cho rằng mọi hình thức chi tiêu công đều có lợi ích - kể cả những hoạt động tưởng chừng vô nghĩa như trả lương cho người đào hố rồi lấp lại - với lý do tạo việc làm, thực tế cho thấy vấn đề phức tạp hơn nhiều. Nghiên cứu chỉ ra rằng hiệu quả của chi tiêu công có thể dao động rất lớn, với mỗi đô la đầu tư có thể mang lại giá trị từ 5 cent đến 5 đô la, phụ thuộc vào nhiều yếu tố như tính hiệu quả của dự án và chi phí cơ hội.

Một trong những hệ lụy quan trọng của việc phân bổ ngân sách không hiệu quả là tác động đến nguồn lực dành cho các dự án có tiềm năng tạo ra giá trị lớn hơn. Khi nguồn lực bị lãng phí vào những dự án kém hiệu quả, điều này đồng nghĩa với việc những dự án có tác động kinh tế mạnh mẽ hơn - ví dụ như phát triển hệ thống trạm sạc xe điện - sẽ có ít nguồn lực hơn để thực hiện. Thậm chí, ngay cả với những dự án có tiềm năng tốt như phát triển cơ sở hạ tầng sạc điện, nếu quá trình thực thi không được quản lý tốt, kết quả cuối cùng vẫn có thể là những khoản chi phí vượt dự toán, tiến độ bị trì hoãn, và cuối cùng là giá trị thu về không tương xứng với nguồn lực đã đầu tư.

Rủi ro từ cơ cấu nợ

Cơ hội bị bỏ lỡ trong chính sách vay nợ của Mỹ trong giai đoạn lãi suất thấp

Trong quản lý nợ, ngoài việc đảm bảo hiệu quả chi tiêu, cấu trúc nợ cũng đóng vai trò then chốt trong việc kiểm soát rủi ro. Điều này được minh họa rõ nét qua chiến lược quản lý nợ công của Hoa Kỳ trong thập niên 2010. Trong giai đoạn này, mặc dù lãi suất trái phiếu chính phủ Mỹ duy trì ở mức cực thấp - dưới 3% và thậm chí tiệm cận 0% vào cuối thời kỳ, chính phủ lại không tận dụng cơ hội này để tái cơ cấu nợ một cách hiệu quả. Điều này có nghĩa là chính phủ Mỹ chủ yếu phát hành trái phiếu ngắn hạn, thay vì tận dụng lãi suất thấp để phát hành trái phiếu kỳ hạn dài 10, 20 hoặc 30 năm.

Thực tế đã chứng minh những hạn chế trong cách tiếp cận này. Khi lãi suất bắt đầu tăng mạnh, chính phủ Mỹ buộc phải đối mặt với gánh nặng chi phí vay vốn ngày càng cao. Quyết định không tận dụng giai đoạn lãi suất thấp để phát hành trái phiếu dài hạn phản ánh một khiếm khuyết cơ bản trong quản lý rủi ro: đó là giả định rằng những điều kiện thị trường thuận lợi sẽ kéo dài vô thời hạn - một giả định đã nhiều lần được chứng minh là thiếu thực tế trong lịch sử tài chính toàn cầu.

Thách thức đối với nợ công trong dài hạn

Những người ủng hộ nợ công thường lập luận rằng chính phủ không giống hộ gia đình vì có thể in tiền để trả nợ. Tuy nhiên, việc in tiền có thể làm tăng lạm phát, đẩy chi phí vay lên cao hơn nữa. Điều này đòi hỏi chính phủ phải cẩn trọng hơn trong việc quản lý các khoản đầu tư và cấu trúc nợ, vì tác động của các quyết định này kéo dài hàng thập kỷ và ảnh hưởng đến các thế hệ tương lai.

Hiện nay, Mỹ đang trên lộ trình gia tăng nợ công trong nhiều thập kỷ tới. Trong khi sự chú ý thường tập trung vào quy mô nợ, ít người đặt câu hỏi về cách chính phủ quản lý rủi ro: Làm thế nào để chi tiêu hiệu quả hơn, cấu trúc nợ ra sao để giảm thiểu rủi ro lãi suất, và làm thế nào để tránh các cú sốc kinh tế trong tương lai? Hãy quan tâm đến nợ công, nhưng đừng quên rằng quản lý rủi ro mới là chìa khóa để đảm bảo sự bền vững tài chính quốc gia.

Bloomberg

Broker listing

Cùng chuyên mục

Áp lực kép đè nặng lên USD: Thâm hụt, dòng vốn và kỳ vọng tăng trưởng
Huyền Trần

Huyền Trần

Junior Analyst

Áp lực kép đè nặng lên USD: Thâm hụt, dòng vốn và kỳ vọng tăng trưởng

Đồng USD đang đối mặt với áp lực suy yếu khi định giá vẫn ở mức cao bất thường, trong khi dòng vốn đầu tư nước ngoài vào Mỹ có dấu hiệu chững lại. Thâm hụt tài khoản vãng lai lớn cùng kỳ vọng tăng trưởng kinh tế Mỹ giảm sút đang khiến đồng tiền này dễ tổn thương hơn. Nếu xu hướng này tiếp diễn, USD có thể bước vào một chu kỳ điều chỉnh sâu như từng thấy trong quá khứ.
Thị trường Mỹ có vẻ đã có đáy, nhưng quá trình phục hồi sẽ mất khá nhiều thời gian
Nguyễn Tuấn Đạt

Nguyễn Tuấn Đạt

Junior Analyst

Thị trường Mỹ có vẻ đã có đáy, nhưng quá trình phục hồi sẽ mất khá nhiều thời gian

Sau cú sốc thuế quan bất ngờ từ Nhà Trắng hồi đầu tháng 4, thị trường tài chính Mỹ chao đảo trong làn sóng bất định và hoảng loạn. Tuy nhiên, những dấu hiệu mới đây cho thấy thời điểm tồi tệ nhất có thể đã qua. Khi chính quyền bắt đầu thúc đẩy đàm phán thương mại và các chỉ báo rủi ro như VIX hay bất định chính sách dần hạ nhiệt, nhà đầu tư kỳ vọng vào một giai đoạn ổn định hơn phía trước. Dẫu vậy, lịch sử nhấn mạnh: sự phục hồi sẽ không đến nhanh chóng, mà là cả một quá trình dò đáy chậm rãi và nhiều thử thách.
Thuế vi mạch: Giải pháp hay gánh nặng cho nền kinh tế Mỹ?
Nguyễn Tuấn Đạt

Nguyễn Tuấn Đạt

Junior Analyst

Thuế vi mạch: Giải pháp hay gánh nặng cho nền kinh tế Mỹ?

Chính phủ Mỹ đang xem xét áp thuế đối với vi mạch nhập khẩu, một bước đi có thể làm thay đổi toàn bộ chuỗi cung ứng thiết bị điện tử. Tuy nhiên, việc này không chỉ tác động đến giá thành của các sản phẩm công nghệ, mà còn có thể dẫn đến những hệ quả không ngờ, từ việc chuyển dịch sản xuất ra nước ngoài cho đến ảnh hưởng đến sự tự cung tự cấp trong ngành công nghiệp vi mạch. Liệu thuế vi mạch có thực sự giải quyết được những vấn đề lớn như cạnh tranh với Trung Quốc và gia tăng sản xuất trong nước, hay chỉ đơn giản là một chiêu thức để đối phó với những thách thức toàn cầu hóa?
Đồng USD suy yếu: Mối nguy hiểm đối với lợi nhuận doanh nghiệp toàn cầu
Nguyễn Tuấn Đạt

Nguyễn Tuấn Đạt

Junior Analyst

Đồng USD suy yếu: Mối nguy hiểm đối với lợi nhuận doanh nghiệp toàn cầu

Sự suy yếu của đồng bạc xanh và các chính sách thương mại của Tổng thống Donald Trump đang dấy lên lo ngại lớn đối với lợi nhuận của các công ty, đặc biệt là tại châu Âu. Việc đồng bạc xanh rớt xuống mức thấp nhất trong nhiều năm đã khiến các công ty xuất khẩu bị ảnh hưởng nặng nề, khi lợi nhuận từ thị trường Mỹ bị suy giảm khi chuyển đổi về các đồng tiền khác. Trong bối cảnh này, các chiến lược gia và nhà đầu tư đang tìm kiếm giải pháp cho những rủi ro mới, đặc biệt là trong mùa báo cáo lợi nhuận sắp tới.
Thị trường Mỹ giữa ngã ba đường: Phá đỉnh hay rơi về vực sâu?
Nguyễn Tuấn Đạt

Nguyễn Tuấn Đạt

Junior Analyst

Thị trường Mỹ giữa ngã ba đường: Phá đỉnh hay rơi về vực sâu?

Thị trường tài chính Mỹ đang rơi vào trạng thái lửng lơ khó đoán, ngay cả những ngưỡng kỹ thuật quen thuộc cũng mất đi ý nghĩa vốn có. Chỉ số S&P 500 chật vật trước mốc 5,450 như thể bị một bàn tay vô hình chặn lại, trong khi lợi suất trái phiếu kỳ hạn 10 năm dù có lúc sụt sâu vẫn ngoan cố bật lại quanh vùng 4.25%. Phải chăng thị trường đang chuẩn bị cho một cú rẽ lớn?
Khi nào căng thẳng thương mại Mỹ - Trung thực sự được giải quyết?
Ngọc Lan

Ngọc Lan

Junior Editor

Khi nào căng thẳng thương mại Mỹ - Trung thực sự được giải quyết?

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đều nhận thấy lợi ích chiến lược khi trở lại bàn đàm phán thương mại. Mức thuế bổ sung 145% mà chính quyền Washington áp dụng đối với nhiều mặt hàng nhập khẩu từ Trung Quốc, cùng với mức thuế đáp trả 125% từ phía Bắc Kinh, đều không thể duy trì lâu dài.
Forex Forecast - Diễn đàn dự báo tiền tệ